Thơ Nguyễn Thị Kim Nhung

Nguyễn Thị Kim Nhung là cây bút nữ trẻ, thuộc lứa “9X đời đầu”, sinh năm 1990 tại Cẩm Khê, Phú Thọ; hiện đang công tác tại Ban Thơ của Tạp chí Văn nghệ quân đội. Tập thơ đầu tay Thức cùng tưởng tượng của chị xuất bản năm ngoái gây được chú ý của dư luận bởi sự chững chạc trong cách viết, cách lựa chọn đề tài và lập tứ, tránh lối mòn “thời thượng”, làm lạ, vốn khá phổ biến trong những người viết trẻ. Thông thường người ta tưởng tượng về tương lai, còn Kim Nhung ngược lại, hướng suy tưởng về quá khứ, nơi có ông bà, bố mẹ, núi đồi, đồng ruộng trung du lấm láp, về những người lính biên cương với những nghĩ ngợi già dặn. Thơ Kim Nhung kiệm chữ, tiết chế cảm xúc, để ngỏ những khoảng trống cho sự liên tưởn
Tìm
Ngày đá khóc
núi cúi đầu lặng im
tháng ba nhớ hoa cà tím
con đi tìm
Trong giấc mơ mẹ không là ngọn núi
cũng không là dòng sông
con ngơ ngác bước vào tuổi lạ
mẹ hóa thành mênh mông
Con đi tìm trên cánh đồng tao tác
đất rạc màu nhớ thương
đất cứa bàn chân con ram ráp
Mẹ không về từ núi
gió tìm người trên những dây phơi
Con mang xống áo màu xưa cũ
tìm những lời ru giữa thị thành.
Hè muộn
Đã qua mùa hạ
hàng cây còn vội vã xanh
giá như mình có thể
tự cháy
dẫu tàn nhanh
Nếu cần lời giải thích
hoa đã không tỏa hương
Chiều nay em không giấu
đôi mắt màu yêu đương
nhìn theo người áo sẫm
khuất nẻo bên kia đường
Em đứng phía lặng im
để anh có cớ bao dung
thật thà trở nên tội lỗi
trốn trong cây thở khẽ cuối vườn
Đóa sen đêm nở muộn
vẫn thành tâm thơm như
mùa hè còn ở lại
dẫu sắp sửa giã từ.
Đêm mùa thu
Thấy lòng mình như bấc
cháy mãi cũng mòn đêm
ngàn vì sao rực sáng
không đến được ban mai
Bầy ngựa mải mê phi
ngỡ đã về cổ tích
sau cú tan ngoạn mục
đám mây nhớ được gì
Buồn mang hình vương miện
lên ngôi phút cuối cùng
mình lạc nhau ở phía
đám đông đầy mông lung.
Minh họa: NGUYỄN MINH QUÂN