Ðảng viên các anh ở đâu?

SẼ có không ít người giật mình khi đọc dòng tít bài với giọng điệu như vậy. Nhưng quả thật, nếu viết khác đi, thì lại không phản ánh đúng chiều sâu của bối cảnh và khẩu khí của người đã đặt câu hỏi.

Ðảng viên các anh ở đâu?

Vâng, người "dám" cao giọng hỏi câu đó là ông Ni-cô-lai Ba-bê-lốp (trong ảnh), Phó Giàn trưởng giàn công nghệ số 3 (CTK-3) của Xí nghiệp Khai thác thuộc Liên doanh Dầu khí Việt Nga Vietsovpetro.

Chuyện là thế này:

Hồi đầu tháng tư vừa rồi, tôi ra giàn CTK-3 để chuẩn bị làm phim và đón Bộ trưởng Năng lượng Nga cùng lãnh đạo Tập đoàn ra thăm và làm việc.

Ni-cô-lai là một người đàn ông Nga có gương mặt rất đôn hậu và xởi lởi, dễ gần. Có cảm giác rằng với ông, trừ việc buộc mọi người phải chấp hành các quy định về an toàn trên giàn một cách nghiêm khắc nhất, thì cái gì ông cũng có thể xuề xòa và rất hay nói câu tiếng Việt, mỗi khi ai đó cảm ơn mình: "Không có chi!".

Ông Ni-cô-lai sang Việt Nam làm việc ở Liên doanh từ năm 1991. Có một thời gian, ông về Nga, nhưng rồi từ năm 2002, ông lại sang và ở ngoài giàn CTK-3 suốt cho đến nay. Vợ ông làm ở Viện Thiết kế của Liên doanh. Ông đã được Chính phủ Việt Nam tặng Huân chương Hữu nghị và được Tổng thống Nga Pu-tin tặng danh hiệu "Công nhân dầu khí tiêu biểu của nước Nga".

Trong buổi làm việc với ông về tình hình hoạt động của giàn CTK-3, tôi rất ngạc nhiên khi ông thẳng thắn nói về những khó khăn không chỉ của giàn CTK-3 mà còn của cả Vietsovpetro. Kể về khó khăn và những biện pháp mà Xí nghiệp Khai thác và cả Vietsovpetro đang thực hiện, ông nói chắc nịch: "Nhưng không có vấn đề gì. Ở đây có nhiều đảng viên".

Tôi nghe mà tưởng như anh Phạm Minh Tuấn, Ðảng ủy viên Ðảng ủy Xí nghiệp Khai thác, Phó Giàn trưởng CTK-3 dịch nhầm. Tôi hỏi lại, ông nở nụ cười tươi rói: "Tôi không lo, ở đây có nhiều đảng viên. Họ sẽ vượt khó khăn thôi!".

Tôi hỏi ông:

- Ở đây có tổ chức đảng à?

Ông nhìn tôi ngạc nhiên:

- Có chứ.

Tôi lại hỏi:

- Họ báo cáo với ông mỗi khi sinh hoạt à?

- Không. Nhưng họ sinh hoạt, làm gì, tôi đều biết.

Vẫn không tin lắm lời của ông, tôi "quay":

- Vậy ông có biết ai là đảng viên ở đây không?

- Có chứ! - và ông kể tên từng đảng viên.

Tôi hỏi:

- Tại sao ông biết những người đó là đảng viên? Họ phải báo cáo với ông ư?

Ông Ni-cô-lai lắc đầu:

- Họ không báo cáo, nhưng tôi biết họ là đảng viên, bởi vì họ là những người lao động giỏi, gương mẫu và giữ gìn kỷ luật tốt nhất
trên giàn.

Anh Vũ Chí Công, Bí thư Chi bộ giàn có thâm niên làm trên giàn hơn 10 năm cho biết: Ông Ni-cô-lai từ lâu đã coi Việt Nam như quê hương thứ hai của mình. Ở trên giàn, ông chỉ nổi nóng nếu có ai làm sai quy trình, hoặc vi phạm quy định về an toàn. Và mỗi khi có việc gì khó khăn, phải họp bàn cách giải quyết, nếu thấy mọi người im lặng, là ông lại nói: "Ðảng viên các anh ở đâu?". Mỗi lần ông nói vậy, các đảng viên trên giàn lại thấy có thêm động lực.

Chi bộ của Giàn công nghệ trung tâm CTK-3 có một số đảng viên phải làm việc trên các giàn khai thác, giàn nọ cách giàn kia từ dăm ba cho đến cả chục hải lý. Việc sinh hoạt Ðảng hầu hết được tổ chức qua in-tơ-nét, thư điện tử. Việc biểu quyết có khi phải dùng bộ đàm. Mặc dù ở phân tán như vậy, nhưng Chi bộ CTK-3 vẫn duy trì nền nếp sinh hoạt, bài bản và thiết thực.

Tối hôm đó, tôi được dự một buổi sinh hoạt chi bộ, bàn về vấn đề làm thế nào để động viên cán bộ, công nhân viên trên giàn thực hiện tốt những giải pháp mà Xí nghiệp khai thác và lãnh đạo Vietsovpetro đề ra nhằm vượt qua giai đoạn khó khăn. Bí thư Chi bộ Vũ Chí Công điều hành cuộc họp rành mạch và dân chủ. Có những ý kiến bày tỏ sự lo lắng, băn khoăn trước những thay đổi về công việc, đồng thời phản ánh những lo lắng của anh em về những vấn đề chung. Kết thúc cuộc họp, nghị quyết hành động trong quý II được thông qua. Tôi hỏi Bí thư Chi bộ Vũ Chí Công: "Có khi nào anh thông báo tinh thần cuộc họp cho những người như ông Ni-cô-lai nghe không?" Anh Công cười: "Chúng tôi không thông báo. Chỉ khi nào ông có điều gì thắc mắc thì chúng tôi mới nói. Việc này, chi bộ đã quyết định và đề ra giải pháp như thế này... Khi nói rằng chi bộ đã họp và quyết định thì không bao giờ ông ấy thắc mắc nữa. Chính ông ấy lại giải thích cho những người Nga khác trên giàn rằng đảng viên trên giàn đã thống nhất rồi".

"Ðảng viên các anh ở đâu?", câu nói giản dị của ông Ni-cô-lai Ba-bê-lốp đã ám ảnh tôi. Tôi thầm nghĩ rằng, nếu như ở các đơn vị, các cấp chính quyền cũng có những người đặt câu hỏi như vậy thì thật là hay biết bao nhiêu!