Ca dao người Việt

Anh đây quân tử trí cao
Lắng nghe anh họa bài "Sao trên trời":
Nửa đêm thức dậy trông trời
Thấy sao bên bắc, anh ngồi bên đông
Ai ơi thức dậy mà trông
Kìa ông sao Vượt ăn sông Ngân Hà
Sao Rua trên bốn dưới ba
Nhị thập bát tú với là thất tinh
Sao Hôm đứng có một mình
Sao Mai thủng thỉnh ra tình chờ ai...
Có Hôm mà chẳng có Mai
Kìa ông sao Vượt chờ ai giữa trời?
Nam Tào, Bắc Đẩu đôi nơi
Kìa ông đứng đó trị vì muôn dân
Vậy trên thiên địa xoay vần
Chưa đến chập tối dần dần mọc ra
Mọc ra vô số hằng hà
Vô số vạn ức biết là bao nhiêu!
Tối trời sao lại mọc nhiều!
Sáng trăng, trăng tỏ, ra điều sao thưa
Chỉ hiềm một nỗi trời mưa
Trăng sao lặn mất, còn lưa mặt trời.
Bài sao anh họa đã rồi
Trời đâu em họa mấy lời anh nghe
Trên trời có nắng có mưa
Có rồng lấy nước có chùa nàng tiên
Trên trời có cửa Phật tiền
Có dây chỉ thắm xe duyên vợ chồng
Trên trời có cả cầu vồng
Có sấm, có chớp, có cờ thiên lôi...

-----------

Anh đây thật khó không giàu
Có lời nói trước kẻo sau em phàn nàn
- Khó khăn ta kiếm ta ăn
Giàu người cửa ván, ngõ ngăn mặc người
Khó khăn đắp đổi lần hồi
Giàu người đã dễ được ngồi mà ăn. 

-----------

Anh đến tìm hoa
Thì hoa đã nở
Anh đến tìm đò
Thì đò đã sang sông
Anh đến tìm em thì em đã lấy chồng
Em yêu anh như rứa có mặn nồng chi mô?
- Hoa đến kỳ thì hoa phải nở
Đò đã đầy thì đò phải sang sông
Đến duyên thì em phải lấy chồng
Em yêu anh rứa đó, còn mặn nồng thì tùy anh.

-----------

Anh đi đường ấy xa xa
Để em ôm bóng trăng tà năm canh
Nước non một gánh chung tình
Nhớ ai ai có nhớ mình hay chăng?