Đừng chủ quan!

- Còn hôm nữa là hết thời hạn nửa tháng cách ly xã hội theo quy định, phải không anh Ba?

- Về lý thuyết là vậy!

- Còn thực tế thì sao?

- Thì phải căn cứ tình hình thực tế của dịch bệnh mới đưa ra quyết định cuối cùng được!

- Vậy theo anh Ba, thực tế bây giờ là…?

- Là như thế nào thì tầm cỡ anh em mình không đủ thông tin, kiến thức cũng như thẩm quyền để đánh giá. Việc này phải để chính quyền phát ngôn cho chính xác và thống nhất. Không ai được tự tiện nói theo ý mình, làm nhiễu loạn thông tin, khó cho công tác phòng, chống dịch bệnh.

- Không chỉ khó cho việc chung mà còn khó cho mình nữa, lơ mơ là ăn phạt liền đó!

- Phải nghiêm khắc vậy mới được. Chống dịch như chống giặc mà! Nhưng…

- Nhưng sao, anh Ba?

- Chưa biết chính xác lệnh cách ly xã hội được dỡ bỏ hay không nhưng anh em mình phải chuẩn bị tâm thế…

- Cho việc chi?

- Cả hai phương án.

- Phương án một là…?

- Là nếu tiếp tục kéo dài việc cách ly...

- Thì sao?

- Phải tiếp tục chấp hành nghiêm. Không được manh động phá rào làm hỏng công lao của cả xã hội. Lúc đó, cần nhất là sự nhẫn nại, tuân thủ nghiêm, vượt qua những sự khó chịu, bất tiện nhỏ nhặt thường ngày để tiếp tục chung sức, đồng lòng chiến thắng đại dịch.

- Phương án hai là…?

- Là dỡ bỏ lệnh cách ly xã hội. Lúc đó thì…

- Thì sao?

- Trở lại các hoạt động sinh hoạt thường ngày, nhưng chưa thể và chưa nên ở mức bình thường như trước khi có dịch bệnh.

- Tại sao?

- Vì dịch bệnh vẫn chưa được đẩy lùi hoàn toàn và nhất là khi chưa có vắc-xin để phòng ngừa.

- Do vậy, vẫn phải cảnh giác với nguy cơ lây nhiễm và thực hiện nghiêm các biện pháp phòng, chống dịch bệnh mà chính quyền và các cơ quan chức năng yêu cầu...

- Như vậy có cẩn thận quá không anh Ba? Vì hết cách ly xã hội thì coi như dịch bệnh đã cơ bản được kiểm soát thì phải lạc quan lên chớ!

- Vẫn nên tiếp tục tuân thủ nghiêm như vậy trong thời gian dài nữa. Lạc quan, nhưng nhất định không được chủ quan!